Table of contents
No headings in the article.
Năm mới bắt đầu bằng chuyến du lịch tới thăm nha sỹ, trong lúc chờ đợi tới lượt mình thì tôi đã đọc xong 3 cuốn tạp chí về thời trang. Lâu lắm tôi không đọc tạp chí. Tôi thực sự ấn tượng bởi bộ sưu tập của hãng Uniqlo, từng màu sắc và kiểu dáng đều rất nhã nhặn, đơn giản và hài hòa. Tôi nghĩ có khi nào tôi sẽ từ bỏ màu hồng để chuyển sang một tông màu khác? Màu xanh của bầu trời chẳng hạn.
Hồi bé tôi lười đánh răng và hậu quả là tôi có nhiều răng sâu. Tôi cũng chả quan tâm lắm cho tới khi trưởng thành, tôi rất hay phải đi nha sỹ vì vấn đề răng. Thật khó cho một đứa trẻ để hiểu rằng một chút bất cẩn tuổi thơ sẽ để lại hậu quả lâu dài suốt cả đời. Nếu ngày nào đó, tôi được chăm sóc một đứa trẻ, nhất định tôi sẽ dạy bé về nhân quả.
Tôi luôn thích những kỳ thi. Cảm giác hồi hộp ngồi trong phòng thi. Tim đập thình thịch, nhiệt độ cơ thể tăng lên, cả thế giới như hội tụ lại trong một khoảng khắc. Chỉ còn 30 phút, 15 phút, 5 phút ... Tiếng chuông kêu. Rengggg. Hết giờ. Bây giờ, tôi có deadlines. Có lúc từ công việc, có lúc từ chính mình. Nhưng kiểu gì cũng phải có deadlines. Không có thì tôi không tài nào tập trung vào việc gì cả.
Tôi sợ những ngày Tết, khi mọi người quây quần bên gia đình mình là lúc tôi thấy cô đơn nhất. Năm nào tôi cũng nằm ở nhà, hết đọc sách rồi lại xem Youtube, nghe nhạc. Những lễ nghi và truyền thống vào những ngày này khiến tôi mệt mỏi. Rượu bia, những bữa nhậu liên miên, và vô vàn câu chuyện thâm cung bí sử của họ hàng. "Khi nào lấy chồng?" Tôi muốn biến mất.